Đã từng có một quan niệm cho rằng: Nếu bạn chết đi, não của bạn vẫn sẽ hoạt động thêm được 7 phút. Khi đó tâm trí của bạn sẽ trở về với những kí ức như một giấc mơ theo đúng trình tự. Có những người mơ một giấc mơ đẹp về một cuộc đời ý nghĩa, hết mình.
Nhưng cũng có người phải đau đớn, ân hận về những điều sai trái mà đến chính họ chẳng bao giờ tha thứ cho mình được. Đúng là khi sắp lìa xa thế giới này, con người ta mới thật sự nhìn nhận được chính mình, mới hiểu được thế nào là sống, mới biết thế nào là tận cùng của tiếc nuối. Vậy tại sao ta không nâng niu từng giây từng phút khi còn có thể? Tại sao ta lại tự cho mình cái quyền được dừng lại và không làm điều gì mới mẻ hơn? Vì mỗi khoảnh khắc đều là duy nhất nên hãy trân trọng thời gian quý giá để sống ý nghĩa nhất có thể.
Khoảnh khắc chính là khoảng thời gian ngắn ngủi nhất, là xuôi chiều, một đi không trở lại. Chính vì thế, ta lại thường hay tiếc nuối về những chuyện đã qua. Đó là lí do người xưa quan niệm thời gian là vàng là bạc. C. Mac cũng từng nói: “Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian”. Khi để thời gian trôi đi khỏi vòng tay chúng ta mới cảm thấy yêu quý thời gian. Quý trọng đó là chúng ta phải biết giữ gìn và trân trọng những giây những phút, không để thời gian trôi đi vô ích và hoài phí. Đó là biểu hiện của một con người sống tích cực và hết mình. Mỗi khoảnh khắc cũng luôn chứa đựng nhiều cung bậc và trạng thái khác nhau. Có thể là niềm vui. Điều ấy khiến ta càng thêm yêu mến cuộc đời này và phấn đấu về một tương lai rực rỡ. Có thể là nỗi buồn. Nó lại khiến ta đau đớn, dằn vặt hay ân hận. Nhưng chính những nỗi buồn, sự thất vọng sẽ giúp ta trở nên mạnh mẽ hơn, đôi vai vững vàng hơn nếu bản thân biết biến chúng thành động lực, kinh nghiệm quý giá. Nhưng dù thế nào, hãy để mỗi giây phút trôi qua để lại những ấn tượng đậm nét trong lòng chúng ta. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ chỉ cần sống hết mình rồi ta sẽ chẳng phải hối tiếc.
Chúng ta có biết rằng tuổi thọ trung bình của một người Việt Nam hiện nay là 80 năm. Có những người sống trọn gần 30 nghìn ngày ấy nhưng vẫn chẳng để lại dấu ấn hay giá trị đáng kể cho cuộc đời. Nhưng ngược lại, có rất nhiều cuộc đời tuy ngắn ngủi nhưng đem đến bao điều tốt đẹp, ý nghĩa. Đúng là một cuộc đời có nghĩa chẳng hề phụ thuộc vào việc bạn sống được bao lâu quan trọng ở thái độ sống như thế nào mà thôi. Có những đứa con mù quáng, không có ý chí mà cũng chẳng hề học hỏi, rồi cuối cùng rơi vào vòng lao lí để cuộc đời đằng đẵng trong ngục tù tăm tối. Nhưng em bé thiên thần mới chỉ bảy tuổi – Hải An trước khi trở về nơi thiên đường tươi đẹp em đã khao khát được hiến tặng đôi mắt của mình để “những bộ phận vẫn còn tồn tại, vẫn sống trên cơ thể của người khác…”. Để biết được giá trị của một giây, hãy hỏi một người vừa thoát khỏi một tai nạn chết người trong tích tắc. Để biết được giá trị của một phút, hãy hỏi một người bị lỡ chuyến tàu. Để biết được giá trị của một giờ, hãy hỏi những người yêu nhau đang mong chờ được gặp nhau. Để biết được giá trị của một phần trăm giây, hãy hỏi người vừa nhận được huy chương vàng chạy 100m trong thế vận hội. Ai cũng nhận thức được rằng mình phải cố gắng sống thế nào để người khác hay cả chính bản thân còn tôn trọng và ghi nhớ. Nhưng đâu phải ai cũng tìm ra ý chí, niềm tin của mình. Vì lí do này nên họ mới hờ hững chán nản rồi lao vào những cuộc vui hay việc làm vô nghĩa. Điều đó khiến thời gian trôi qua quá hoang phí, để rồi khi nhận ra, khi thức tỉnh trở nên quá muộn màng. Sống mới mẻ từng ngày và giữ một thái độ lạc quan tích cực để trải nghiệm mọi thứ ý nghĩa, rồi bạn sẽ trả lời được câu hỏi: “Tôi là ai? Tôi sinh ra để làm gì? ”. Thời gian trở nên vô cùng ý nghĩa cũng vì thế!
Bạn không thể sở hữu thời gian nhưng bạn có thể sử dụng nó. Nhưng quan trọng ta phải xây dựng ma trận quản lí thời gian hiệu quả. Jim Collins, tác giả cuốn sách“Xây dựng để trường tồn” – tập trung vào sự rèn luyện tính kỷ luật đã sử dụng quy tắc “đồng hồ bấm giờ” của mình để khiến thời gian trôi qua hợp lí và ý nghĩa. Ông đã theo dõi sát sao thời gian của mình, thậm chí ông còn tự ngắt mọi thiết bị điện tử, bao gồm cả kết nối internet để tập trung hơn. Hay Lloyd Blankfien, CEO của Goldman Sachs – ngân hàng đầu tư đa quốc gia đã khẳng định CEO giỏi phải biết quản trị thời gian của mình. Có lẽ cũng nhờ có được tính kỉ luật cao và nghiêm túc trong việc tận dụng hiệu quả thời gian mà ông Phạm Nhật Vượng – chủ tịch tập đoàn Vingroup có được thành công như bây giờ. Ông được vinh danh là tỷ phú Việt Nam đầu tiên lọt vào danh sách do Forbes – một trong những tạp chí hàng đầu thế giới. Ông không chỉ là người biết sắp xếp thời gian hợp lí mà còn vô cùng nhanh nhạy và biết chớp thời cơ để tạo nên những đột phá trong kinh doanh. Trước đây, khi người dân Ukraina vẫn còn xa lạ với mỳ gói thì ông đã đẩy sản phẩm này trở thành vị trí số một thị trường. Khi thị trường bất động sản Việt Nam còn sơ khai, ông đã đầu tư hàng tỷ đôla về nước. Rõ ràng rằng, việc sống hết mình với quỹ thời gian được quản trị hợp lí sẽ mang đến thành công cho bất kì ai. Sự cố gắng, quyết tâm cùng trí tuệ khôn ngoan sẽ đem lại cơ hội lớn để phát triển và thành công. Mỗi giây mỗi phút là một món quà ý nghĩa, hãy sử dụng nó một cách thật triệt để nhé.
Tiền không phải là tất cả. Tiền có thể mua được đồng hồ chứ không thể mua được thời gian. Ta hãy tự hỏi bản thân mình đã đem lại bao nhiêu niềm hạnh phúc cho gia đình cho những người xung quanh. Nhiều khi mình sống vô tâm quá, thời gian thì cũng chỉ ích kỉ dành cho mình mà thôi. Ta luôn tự động viên chính mình trong lúc khó khăn nhưng chẳng bao giờ mở lời hỏi han khi mẹ đau ốm. Đọc hàng ngàn cuốn sách để mở mang tri thức nhưng cũng chẳng biết chia sẻ với người khác, hay lờ đi khi họ cần sự giúp đỡ. Dường như sự ích kỉ và vô tâm đã ăn sâu vào bản chất mỗi người, việc chọn động từ “yêu thương” đôi khi trở nên quá xa xỉ như thế. Nhưng thời gian dành cho những người thân yêu xung quanh mới thực sự khiến thời gian của bạn trở nên ý nghĩa và tươi đẹp hơn bao giờ hết. Tiếng cười, lời cảm ơn, lời khen hay thậm chí là những lời phê bình, trách móc từ họ sẽ giúp bạn nhận ra thế nào là cuộc sống. Đáng buồn rằng không phải ai cũng nhận ra điều ấy sớm hơn dù chỉ là một chút thôi. Đã bao lần ta khao khát quay ngược lại quá khứ, để không phạm những sai lầm hay tổn thương cho người khác trong những khoảnh khắc vô tâm, bồng bột. Có những đứa con xa vì bộn bề công việc chẳng thể nhìn mẹ lần cuối. Có những người chồng vì ghen tuông mù quáng đã đánh mất người vợ thân yêu. Cũng có những người chỉ vì nghĩ cho bản thân mà đẩy cả bạn bè vào ngõ cụt. Hãy biết trân trọng những gì bạn có trước khi thời gian dạy bạn những bài học muộn màng.
Cuộc khảo sát về điều tiếc nuối nhất của con người trước khi chết đã chỉ ra câu trả lời rằng: Tôi ước gì mình có thể quay ngược thời gian để sống một cuộc sống đích thực của mình, không phải sống một cuộc đời mà những người khác mong đợi ở tôi. Hãy dành thời gian cho đam mê, ước mơ của mình. Ai cũng có một khối tài sản vô giá như nhau, đó là 24 tiếng mỗi ngày, nhưng cách chúng ta sử dụng thứ tài sản đó tạo nên sự khác biệt ở mỗi người. Có một câu thơ của nhà văn Mĩ, Robert Frost rất hay: “Trong rừng có nhiều lối đi/ Và tôi chọn lối đi không có dấu chân người”. Cuộc đời mỗi người là một cuộc hành trình riêng biệt, tại sao nhiều người không thể làm chủ được con tàu mơ ước ấy và tại sao vẫn có người thành công như Bill Gates, Oprah Winfrey, Jay Z hay Stephenie Meyer. Bởi vì họ biết mình là ai và niềm đam mê thực sự của mình là gì. Nếu thật sự bản thân đã yêu đến điên dại thì việc hết mình tận dụng triệt để thời gian chẳng còn gì là khó khăn. Bill Gates đam mê công nghệ, niềm yêu thích lớn nhất của Oprah Winfrey là được dẫn chương trình, Jay Z mang khao khát được trở thành một rapper từ nhỏ, Stephenie Meyer – nhà văn Mĩ luôn say mê với đề tài tình yêu, sự lãng mạn hay Nick Vujicic khao khát cháy bỏng vượt qua giới hạn cuộc sống. Thực là trong bất kì lĩnh vực nào, nếu ta mạnh mẽ theo đuổi lí tưởng chân chính của mình thì chẳng bao giờ thời gian trôi vô nghĩa cả. Vì ta đang sống hết mình, sống được là chính mình. Nếu như bạn không muốn khóc trong ngày cuối cùng của cuộc đời vì chưa theo đuổi ước mơ của mình, thì ngay từ giờ hãy hành động kể cả từ những bước chân chập chững đầu tiên.
Và quãng thời gian ý nghĩa cuối cùng, hãy tận hưởng, hãy để cho bản thân thật sự bình yên. Hãy đặt tay lên ngực và tâm sự với trái tim đang mệt mỏi rã rời kia. Đôi khi hãy cứ tự tin về chính mình. Hãy tự hào về những gì ta đạt được sau bao cố gắng mệt nhoài ấy. Đôi khi hãy khóc thật lớn để tự mình xua tan đi sự đau đớn, bức bối trong lòng. Để sau giọt nước mắt lại là sự bình thản, một chút niềm tin để bước tiếp. Đôi khi ta phải nghiêm túc nhìn nhận lại bản thân. Những phút giây trấn tĩnh quý giá ấy lại giúp ta bỗng thức tỉnh và nhìn nhận ra cái sai của mình mà bấy lâu chẳng để ý. Đôi khi phải nhắm mắt lại để trở về tuổi thơ, để trở về những tháng ngày tươi đẹp, để biết rằng thì ra ta đã từng sống thảnh thơi, say mê đến thế. Đó chính là cuộc sống. Có niềm vui, có nỗi buồn, có hạnh phúc, có đớn đau, có thành công và thất bại. Khi đã gom đủ mọi hương vị của thế gian này, ta có thể tự hào khẳng định tôi đã từng yêu, tôi đã từng sống, hãy nhìn xem cuộc đời tôi hoàn hảo đến nhường nào sau bao mất mát đã qua đi. Vì mỗi khoảnh khắc đều là duy nhất nên tôi sẽ mãi giữ trọn nó trong trái tim mình.
Thời gian chính là tài sản duy nhất của chúng ta. Sống hết mình cho hiện tại cũng là điều duy nhất ta có thể làm. Horace đã từng viết: Hạnh phúc thay cho một người/ Dám khẳng định ngày hôm nay là ngày của riêng họ. Liệu rằng ta đã đủ cam đảm để sống đúng nghĩa? Hãy phá tan giới hạn kìm hãm khát vọng được sống là chính mình đi. Dù cho ta có khó khăn, thất bại thì vẫn cứ tin tưởng vào ngày mai tươi sáng và hạnh phúc. Vì cuộc sống luôn cho bạn cơ hội, đó chính là ngày mai bởi “Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” (Hêraclít)
Lời kết: Bạn nghĩ sao về việc sẽ khắc chữ trên chai nước hoa, nến thơm để làm quà tặng người thân yêu? Lưu giữ tình yêu trân quý đó ngưng đọng mãi với thời gian luôn đó.