Người nhạy cảm là người sống cảm tính nhiều hơn lý trí, hay suy nghĩ, yếu đuối, dễ buồn, dễ thương cảm…Có người sự nhảy cảm đó thể hiện rõ nét ra ngoài, có người giấu vào bên trong mà thôi.
Cô ấy là người như vậy. Một người nhạy cảm, hiền và yếu đuối. Nhiều khi cô ấy không hiểu vì sao mình ngày càng yếu đuối và dễ khóc như vậy. Có lẽ cô ấy đã trải qua nhiều chuyện khó khăn trong cuộc sống, khiến cô ấy buộc phải trưởng thành sớm hơn, cố gắng sắt đá hơn nhưng có lẽ làm như vậy lại càng khó khăn với cô ấy hơn.
Ai đó nhìn vào cô ấy, sẽ thấy nhiều khi họ rất tiêu cực, dễ rơi nước mắt. Đôi khi lặng im, không muốn bất kì ai quan tâm đến mình, có phải cô ấy tận hưởng nỗi buồn không? Hay bởi vì cô ấy cảm thấy không ai có thể sẻ chia. Nên khép mình để mặc cảm xúc, để rồi, chính cảm xúc đó sẽ dần trôi đi.
Nhưng đồng thời họ cũng là người sâu sắc, biết cách cư xử. Vì họ biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, sợ làm người ta buồn, làm người khác tổn thương. Và rồi cuối cùng, họ lại yếu đuối và tự làm mình đau.
Nhưng nếu biết tận dụng điểm mạnh tính cách đó, họ sẽ phát triển tốt hơn, khi “nâng cao chất lượng” suy nghĩ của mình.
“Overthinking” nói cách khác là nghĩ nhiều, vậy nghĩ để làm gì? Tại sao nghĩ và nghĩ về cái gì?
Có khi cô ấy nghĩ về tại sao mọi người lại nghĩ về họ như thế? Suy nghĩ đầy buồn phiền, tự ti về bản thân dưới con mắt của người khác. Hành động, lời nói của người khác tác động rất lớn tới họ, dù là vô tình, lỡ lời mà thôi, nhưng vẫn có sức mạnh làm họ mất ngủ.
Vậy nếu đã nghĩ nhiều tại sao không suy nghĩ một cách tích cực và hướng về giải pháp. Tôi có một người bạn thân, nàng ấy luôn lắng nghe mọi thứ trên phương diện tích cực và học cách nhìn vào mặt tốt của bản thân, bởi vì như vậy sẽ giúp nàng ấy bảo toàn năng lượng và thời gian của bản thân.
Thật vậy, dành thời gian suy nghĩ nhiều sẽ giúp bộ não sáng tạo bằng cách vận động không ngừng. Để các noron thần kinh phát triển, chúng ta học cách suy nghĩ về định hướng, giải pháp cho vấn đề của bản thân, thay vì tập trung vào vấn đề, để không biến từ trung lập “suy nghĩ” thành từ “lo nghĩ – muộn phiền”.
Nói cách khác, biết chọn lọc điều suy nghĩ, cũng là học cách sống lý trí hơn, không để cảm xúc lấn át và sử dụng não để điều khiển những thứ đang xuất hiện trong đầu.
Con người khác người máy ở điểm chứa đựng nhiều cảm xúc, chúng ta không để mất nó mà trở nên vô cảm hay “không biết nghĩ” mà vận dụng để nâng tầm bản thân….